Bạn chú ý trang wap truyện lâu năm có uy tín chỉ có 1 địa chỉ là http://thanhnienviet.hexat.com
Lương Dưa Lê buồn thiu . Đã mấy ngày hôm nay nó chưa có gì để đưa lên báo . Một con người sống vì công chúng như nó xem nhàn rỗi là kẻ thù số 1 ! Ngày nào không có chuyện để buôn là nó thấy bứt rứt tay chân . Ăn không ngon . Ngủ không yên ! Đêm nằm ... lệ rơi ướt gối !
Căn bệnh " Buôn Dưa Lê , Bán Dưa Chuột " này được phát hiện từ khi nó còn bé xíu . Mẹ nó vô cùng hoảng hốt khi thấy con mình nói nhiều gấp 10 lần những đứa trẻ cùng tuổi ! Sau khi đưa đến bác sĩ , ông ta khám cho nó đúng 1 buổi rồi tiễn 2 mẹ con ra về mà không lấy 1 xu ! Mẹ nó hỏi có chữa được không thì ông ta bảo :
- Cha mẹ sinh con trời sinh tính ! Con gái của bà , nếu không trở thành phát thanh viên thì cũng phải làm ... chính khách !!!
Lên cấp 3 , tài năng của nó được Trần Đức Tuấn phát hiện . Nghiễm nhiên nó trở thành cộng tác viên số 1 của tờ Những Kẻ Thích Đùa !!!
Mọi bí mật động trời của cả học sinh lẫn giáo viên đều do 1 tay nó tìm ra .
Cũng có lần , nó bị mấy bà lớp trên chặn đường xử lý vì cái tội nói nhiều ! Họ bụp nó thế nào , ngay hôm sau được đáp trả ... trên mặt báo . Lâu dần thành quen , không ai muốn dính tới nó cả ! Họ chỉ cầu trời khấn phật , thầm van vái cho bí mật của mình đừng lộ ra ! Nhưng có mấy khi trời cho ai toại nguyện đâu ...
Dực Bự - thằng bạn chí cốt của nó vẫn đang ngồi nhai bim bim .
- Ê Dực Bự !!! Ông làm ơn đừng ăn nữa được không ???
- Ừng... ầu ... in ... ô ... ích ( đừng cầu xin vô ích ! ) . Hắn liên tục bốc bim bim . Câu trả lời thốt ra lúng búng .
- Ông .. đúng là chết vì bim bim ! Sau này có con nào thích ông . Nó chỉ nhìn cảnh ông ăn bim bim là bỏ dép mà chạy !!!
Dực Bự nuốt cái ực , trợn mắt nhìn nó :
- Bà chỉ nói vớ vẩn !!! Con gái so thế quái nào được với ... bim bim !!!
Lương Dưa Lê nhìn hắn thở dài :
- Bó tay !!! Tôi không còn gì để nói !!!
- Bà có vẻ buồn nhỉ ? Sao không đăng vụ vợ chưa cưới của Đình Dương mò tới lớp ta ??? Hắn đưa ý kiến .
- Ông điên à ? Đình Dương là em họ anh Tuấn ! Ông muốn bị anh ấy đuổi cổ thì cứ việc đăng !!!
Dực Bự gật gù :
- Ừ nhỉ ??? Tôi quên mất ...
- Không tới lượt anh ta đâu !!! Các người mà dám đưa nỗi nhục của tôi lên báo . Tôi sẽ xé xác mấy người !!! Vị hôn thê của Đình Dương từ trên trời rớt xuống đột ngột . Cô ta vẫn rất xinh đẹp với bộ đầm đỏ bó sát .
Dực Bự suýt nghẹn bim bim . Lương Dưa Lê sáng mắt nhìn người mới xuất hiện . Nó lao tới theo thói quen nghề nghiệp .
- Xin hỏi bạn tên gì ? Bao nhiêu tuổi ??? Nhà ở đâu ??? Là vợ chưa cưới của Đình Dương từ bao giờ ??? Nổi trứng cá từ năm mấy tuổi ? Đình Dương là cuộc tình thứ mấy ???
Đang liến thoắng , nó chợt lạnh gáy . Ánh mắt con nhỏ như muốn bảo :
- Mày có im mồm không ??? Hay để tao khâu lại ??? ( ^ ^ )
Lương Dưa lê rùng mình lẩm bẩm :
- Trông con nhỏ dám giết người chứ chẳng chơi !!!
Dực Bự nhìn con bạn thân đầu hàng vô điều kiện mà hết hồn . Hắn ôm chặt gói bim bim như sợ vợ chưa cưới của Đình Dương sẽ lao tới giật mất .
Hắn thót tim khi thấy người đẹp từ từ tiến lại .
- Trần Chính Dực ! Biên tập viên của tờ Những Kẻ Thích Đùa . Tôi cho cậu 3 ngày để tìm ra tất cả thói quen , thân thế , sở thích , điểm yếu , điểm mạnh ... của con nhỏ lùn hôm nọ !!!
- Con ... nhỏ ... nào ???
- Con nhỏ Hoàng Thu Dung - người đã hạ nhục tôi hôm nọ chứ còn ai nữa ???
- Sao lại là tôi ??? Sao cô không nhờ người khác ??? Hắn phản đối yếu ớt .
Bằng vị thế kẻ mạnh , vợ chưa cưới của Đình Dương trợn mắt đe dọa :
- Phải !!! Chính là cậu chứ không phải ai khác ??? Cậu là hàng xóm của con nhỏ đó , lại học cùng với nó từ bé . Không ai hiểu nó hơn cậu ! Đúng 3 ngày !!! Cậu phải có câu trả lời cho tôi !
- Nhớ đấy !!! Nếu không xong cậu sẽ được thế chỗ con bé đó !!!
Người đẹp kết thúc cuộc nhờ vả bằng 1 nụ cười mĩ mãn . Không hiểu sao , Dực Bự lại cảm thấy nó giống với nụ cười của quỷ sa tăng hơn !!!
Bóng dáng của cô ta vừa khuất khỏi cửa . Lương Dưa Lê lập tức phục hồi phong độ .
- Ông tính làm theo lời cô ta sao ??? Ông định bán đứng Dung Cà Chua à ???
- Tôi còn sự lựa chọn nào hơn không ??? Hắn nói đầy đau khổ !
Nó chép miệng :
- Cũng đúng !!! Vợ chưa cưới của Đình Dương đáng sợ thật . Phen này Cà Chua đi đứt với cô ta !!!
Dực Bự thở dài :
- Thôi thì ta đành phụ thế nhân chớ không để thế nhân phụ ta !!! Dung Cà Chua à ! Bà hãy tha thứ cho tôi . Tôi còn muốn ăn bim bim tới năm ... 80 tuổi !!!
Nó nhìn thằng bạn thân thương cảm . Khổ thân thằng bé bị kẹp giữa hai đầu . Dung Cà Chua mà biết chuyện cũng đừng hòng bỏ qua cho hắn . Mà chống lại con nhỏ vừa rồi thì hắn ... không dám !!!
Than ôi ... đúng là trâu bò đánh nhau , người xem chết !!! Buồn thay ! Buồn thay !
Chiếc xe địa hình đang bon 1 cách êm ru trên đường thì :
- Bụppppppp!!!!!!!!!!!
Sau tiếng nổ , cái lốp 30s trước còn căng cứng nay xẹp lép !
Nó nhảy xuống xe tức tối . Nguyên nhân khiến con ngựa sắt của nó dở chứng là đây : 1 chiếc đinh nhọn hoắt !!!
Con bé lầm bầm :
- Ta mà biết kẻ nào rải đinh thì ....
Chưa hết ! Môt con mèo đen lù lù xuất hiện giữa đường . Giương mắt nhìn nó .
- Xùy ! Xùy !! Đi đi !!! Tao là con nhà nghèo khó ... có gì đâu mà mày nhìn ...
Mặc cho nó đuổi . Con mèo vẫn nằm im . Đôi mắt xanh lè trông thật rùng rợn !
Con bé cáu tiết , toan nhào tới sút cho vật cản đường 1 cú thì ...
- Ọa ... Ọa ... Ọa !!! Tiếng quạ ở đâu vang lên báo hiệu một tương lai không mấy tốt lành !
Dung Cà Chua rùng mình . Nó nhớ lại câu nói kì quái của bà bán xôi lúc sáng :
- Ấn đường trên trán cháu hơi đen ! Có lẽ cháu đang bị người ta nguyền rủa ... Hãy cẩn thận !!!
Vốn không mê tín , con bé lắc đầu , gạt phắt đi .
- Mình rõ lẩn thẩn !!! Mèo đen xuất hiện thì đâu có gì lạ ? Không nhanh lên thì muộn học mất ...
( Tác giả : Đúng là mèo đen xuất hiện thì không có gì lạ . Nhưng nó đi kèm với quạ kêu và xe hỏng thì cần phải xem xét lại ... )
- Mày sao vậy ??? Hà Điên hỏi khi nó bò vào lớp .
- Trông mày cứ như vừa đánh nhau về ấy ???
- Hừ ! Mày cứ thử vác xe chạy bộ hơn 2 km tìm chỗ sửa . Sửa xong lại bị một bầy chó hoang rượt theo chối chết như tao xem ? Lại chả giống từ dưới mồ bước ra ấy chứ ??? Nó càu nhàu .
Mở to đôi mắt , Hà Điên nhìn nó thông cảm :
- Thế bầy chó có làm sao không ???
- Hả ???
- Chúng thật dại dột mới rượt theo mày ! Chắc không phải bị đưa vào cầy tơ bảy món rồi chứ ???
- Mày !!! Đứng lại .... !!!!
Nó hằm hằm đuổi theo con bạn thân . Bụng thầm nghĩ :
- Giờ mà để tao bắt được ! Nhất định tao sẽ đem mày làm ... cầy tơ bảy món !!! Đồ đểu !!!
.....................
Nó lê tấm thân tàn tạ đi khắp các lớp lấy sĩ số . Tráng miệng bằng 1 màn maraton vác xe . Hết bị chó đuổi rồi lại đi rượt người . Cơ thể nó muốn long lên sòng sọc .
Băng qua vườn trường , nó hốt hoảng khi nhận được 1 món quà từ trên trời rớt xuống .
- Xoảng ...!!!!!!!!!!!!!!
Một chậu hoa , không rõ là gió thổi hay người thổi mà rớt ngay xuống đầu nó . Gần - trúng - đầu !!! Nếu không nhờ phản xạ được trui rèn từ năm 3 tuổi . Chắc nó đã về với tổ tiên !
Trên tầng thường không hề có lấy 1 bóng người . Mặc dù nó đã lao lên nhanh chóng . Kẻ thủ ác đã biến mất . Chỉ để lại 1 chiếc khăn tay thơm nức và ... đỏ chóe !!!
Lời nói của bà bán xôi 1 lần nữa vang lên :
- Cháu đang bị nguyền rủa !!! Hãy cẩn thận !!!!
*******
Nó thẫn thờ suy nghĩ .
- Tất cả nhừng gì xảy ra trong mấy ngày vừa qua thật tệ hại . 1 lần bị chậu hoa rớt xuống đầu . 3 lần bị ( đẩy ) ngã cầu thang . Chưa hết ! Những bức thư đe dọa liên tục xuất hiện . Lần nào cũng chỉ gồm 1 câu : Mày sẽ phải hối hận !!!
Nó - đội trưởng đội GTT - Hoàng Thu Dung ... đang bị khủng bố !
Nó thấy lạ ! Từ trước đến giờ chỉ có nó khủng bố người ta chứ có ai dám đối đầu với nó đâu ?
Người đầu tiên nó nghĩ tới là ... hắn !!! Nhưng có điều gì không đúng lắm . Thằng cha băm trợn ấy tuy quậy phá thật nhưng cũng đâu thể ra tay độc ác đến thế ? Mà những trò vừa qua , ít nhất 4 lần .. nó suýt hi sinh !
Những Kẻ Thích Đùa lại càng không ! Nhân vật chủ chốt Trần Đức Tuấn chỉ có hiềm khích với Quạ Mổ . Nếu có gì xảy ra , đối tượng phải là gã mới đúng !!! Huống chi mấy thành viên còn lại chỉ là lũ chết nhát . Nghe thấy tên nó đã sợ rồi chứ đừng nói gì đến việc ... khủng bố !
Vậy thì ai nhỉ ???
Nó chợt nhớ tới chiếc khăn tay màu đỏ . Tang chứng duy nhất tại hiện trường ! Chiếc khăn này là của con gái ! Mà nhắc đến " con gái " và " hối hận " , trong óc nó hiện lên hình ảnh 1 con nhỏ xinh đẹp nhưng hơi có vấn đề !
Con nhỏ cũng mặc toàn màu đỏ và tự xưng là vợ chưa cưới của hắn ! Chẳng nhẽ điều đó là sự thật sao ??? Nếu đúng như vậy thì việc bị mình hạ nhục , con nhỏ chắc chắn không bỏ qua . Liệu tác giả có phải là nó không ???
Vợ chưa cưới !!! Vợ chưa cưới !!! Hắn có phải đang sống ở thời trung cổ không nhỉ ??? Nó hét lên bực tức !
Nhưng ... khoan đã ... !!! Hắn có vợ chưa cưới thì đã sao ? Điều đó cũng đâu liên quan gì đến nó ? Tại sao nó lại cảm thấy khó chịu trong người ? Chả nhẽ ...
Lắc mạnh đầu ! Con bé gặt phắt những ý nghĩ vừa nhen nhúm .
- Không thể nào ! Mình bị căng thẳng đầu óc sinh ra hoang tưởng mất rồi ...
*******
- Không ! Không ! Không !!! Hắn gào lên uất ức trước 2 đấng sinh thành .
- Con không phải là con rối !!! Để 2 người thích giật dây như thế nào thì giật !!!
- Ta không hiểu ? Con không vừa ý Mỹ Trang ở điểm gì ? Bà Nam nhìn hắn dò hỏi.
- Tiền tài , dung mạo , gia thế , địa vị ... con bé đều rất chuẩn ! Trên đời này muốn tìm 1 người hơn nó không dễ đâu !!!
- Con không quan tâm những thứ đó ! Điều quan trọng là : con - không - yêu - cô - ta !!!
- Đình Dương à ! Sau này thành vợ chồng , hiểu nhau rồi . Con tự nhiên sẽ có tình cảm với con bé thôi !!!
- Trời ạ !!! Con quá hiểu cô ta ấy chứ ! Nếu yêu được , con đã yêu lâu rồi . Chẳng phải chờ đến sau này ...
- Đủ rồi !!! Ý ta đã quyết ! Cả 2 đừng nói gì nữa ! Cha hắn - một người đàn ông lạnh lùng và quyết đoán lên tiếng .
Không hiểu sao ! Mỗi lần nhìn vào mắt ông ấy ĐÌnh Dương lại thấy sợ . Rõ ràng đó là cha hắn ! Đó cũng chính là lý do vì sao hắn chưa bao giờ dám cãi lời cha mình . Hôm nay thì lại khác !
- Tốt thôi !!! Vậy thì con cũng nói rõ . Con có thể lấy bất cứ ai nhưng không bao giờ lấy cô ta !!! Dù cha có làm gì đi nữa cũng thế thôi . Hắn nói rành mạch trước khi bỏ đi .
Đình Dương lôi chiếc xe phân khối lớn ra , phóng vụt đi .
Hắn gõ cửa nhà Trần Đức Tuấn chán nản :
- Cho em ở nhờ vài hôm ...
- Mày cãi nhau với ông bà già sao ?
- Có chút việc ! Rồi hắn kể mọi chuyện .
Nghe xong anh ta gật gù :
- Con gái kiểu đó thật đáng sợ ! Mày phản đối là đúng ! Cứ đấu tranh đi . Tao luôn ủng hộ mày !!!
- Mà này , tao mới nghe một số chuyện . Không biết có phải thật không nữa .
- Chuyện gì vậy anh ?
- Hình như mấy hôm trước , con nhỏ đến lớp tìm mày đó !!!
- Hả ??? Cô ta dám đến tìm em sao ? Chết thật ! Mấy hôm nọ em nghỉ , có biết gì đâu !!!
- Ừ , nhưng mày đừng lo ! Tao nghe nói , con nhỏ bị Dung Cà Chua chơi cho 1 mẻ tím mặt , rốt cuộc phải bỏ đi ...
- Cái gì ??? Có thật không anh ??? Trời ạ !!! Sao nhóc lùn lại dây với cô ta làm gì ? Mỹ Trang nổi tiếng thủ đoạn . Cô ta không bỏ qua đâu ...
Nhìn vẻ mặt lo lắng của hắn , Đức Tuấn không khỏi phì cười . Anh tủm tỉm :
- Mày ghét nó lắm cơ mà ? Sao tự nhiên lại lo lắng vậy ???
Hắn đỏ măt chống chế :
- Ai lo cho nhỏ lùn ấy làm gì ? Ghét thật đấy ! Nhưng em cũng không muốn cô bé ấy dây với Mỹ Trang . Cô ta quá nguy hiểm ...
- Thôi ! Mọi chuyện để từ từ rồi tính ! Tao dẫn mày đến 1 chỗ này ! Hay lắm ...
Cà phê Go Home tối nay cực kì đông khách ! Từ ngày Lan Tây đến đây , quán vườn này bỗng dưng nhộn nhịp hẳn . Nơi trước đây chỉ toàn những ông sồn sồn rủ nhau vừa đi uống cà phê , vừa nói xấu mấy mụ vợ . Nay đổi gió !
Xuất hiện một lũ thanh niên . Công chức có , học sinh , sinh viên có , vô công rồi nghề cũng có nốt ! Ai bảo tiếng hát của Lan Tây quá hay ? Nó du dương trầm bổng , cuốn hút lòng người . Huống chi cô lại rất xinh đẹp . Một vẻ đẹp dịu dàng đằm thắm . Ngày nào Lan Tây cũng mặc một chiếc áo dài trắng . Đây là món quà mà Đại Phong tặng cô nhân dịp sinh nhật 18 tuổi .
Lan Tây tên thật là Nguyễn Thị Lai . Cô vốn sinh ra tại một vùng quê nghèo khó . Nơi ấy những người dân lam lũ đã phải thốt lên ;
- Chó ăn đá ... gà ăn sỏi !!!
Ruộng ít , lại đông em , Lan Tây mới chỉ học hết lớp 6 . Khi cơn lốc kinh tế thời mở cửa tràn về vùng quê nghèo khó . Số người bỏ xứ làm ăn ngày càng đông . Họ ra đi mang theo ước mơ đổi đời . Lan Tây cũng không ngoại lệ ! Cô theo mấy người trong làng lên nơi phồn hoa đô thị . Những mong kiếm chút tiền gửi về quê đỡ đần cha mẹ . Chân ướt , chân ráo , lại có nhan sắc , Lan Tây nhanh chóng trở thành con mồi béo bở cho lũ buôn người . Cô suýt bị bán sang Trung Quốc . Thật may , đường dây buôn người này đã bị công an triệt phá , giải phóng cho các nạn nhân . Đó cũng là lần đầu tiên cô gặp Đại Phong !!!
Ngay từ cái nhìn đầu tiên , Lan Tây đã bị cuốn hút bởi con người ấy ! Một người con trai có vẻ ngoài rắn rỏi , cương nghị . Đặc biệt là ánh mắt như hút hồn người đối diện . Ở bên anh cô thấy thật bình yên .
Sau khi biết hoàn cảnh của Lan Tây , biết được ý định muốn ở lại nơi này . Chính Đại Phong đã giúp đỡ cô rất nhiều . Anh giúp cô tìm chỗ trọ , xin cho cô đi học bổ túc , lại còn giới thiệu cô đến đây làm . Tuy ít học nhưng Lan Tây rất thông minh , cộng thêm năng khiếu ca hát trời phú . Cô nhanh chóng thích nghi với nơi này . Và trở thành 1 bông hoa lạ của cà phê Go Home !!!
Lan Tây rất yêu Đại Phong . Nhưng cô chỉ chôn chặt tình yêu ở trong lòng . Mặc cảm về thân phận , mặc cảm về nhiều thứ khiến Lan Tây không dám bày tỏ . Cô chỉ gửi tình yêu của mình vào ánh mắt . Tiếng hát của người đang yêu có phải vì thế mà trở nên đi vào lòng người hơn chăng ???
Những người đến đây uống cà phê thì ít . Mà đến nghe tiếng hát của Lan Tây thì nhiều . Họ si mê cô . Nhưng hầu hết chỉ là âm thầm ngưỡng mộ . Bởi từ cô toát ra một vẻ lạnh lùng khó tả . Cô cười với họ đó nhưng đôi mắt lại không cười . Ánh mắt ấm áp , chan chứa yêu thương cô chỉ dành cho 1 người duy nhất mà thôi ...
Khi Đức Tuấn và Đình Dương đến , quán đã đông nghẹt . Các bàn gần bục biểu diễn đều hết chỗ . Cả 2 tạm bằng lòng với 1 chiếc bàn khá xa nhưng vẫn còn nhìn rõ . Đức Tuấn hất mặt :
- Mày uống gì ???
- Cho em cà phê !!! Còn anh ???
- Tao cũng vậy !!!
Anh ta gọi người phục vụ :
- Cho 2 đen đá !!!
Hắn nheo mắt :
- Có vẻ anh thường xuyên đến đây nhỉ ???
- Ừ ! Cũng mới 2 tháng gần đây thôi ...
- Anh thích cô ca sĩ phải không ???
- Tao cũng không biết nữa ! Chắc vậy ! Đức Tuấn bối rối .
- Tao cũng mời cô ấy đi chơi mấy lần nhưng không thành công !
Hắn nhướng mắt ngạc nhiên :
- Thật không đó ? Hotboy của khu Tự Trị mà lại bị từ chối sao ??
Đức Tuấn bật cười :
- Thật ! Tao cũng rất tự tin khi mời cô ấy nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu từ chối và lời cảm ơn khách sáo !
- Chà ! Cô ta quả không có mắt nhìn người ! Hắn trêu chọc .
- Nếu chúng ta không phải anh em họ . Và em là con gái . Nhất định em sẽ không buông tha cho anh ...
- Cái thằng này ... Chỉ giỏi giỡn ! Chắc cô ấy đã có người yêu . Tao nghe nói : không chỉ mình tao mà với ai cô ấy cũng vậy !!!
- Quả là 1 người đẹp băng giá !!!
- Nhưng điều đó càng làm tăng thêm sức cuốn hút của cô ấy ! Mày cứ nhìn những người đến đây thì biết . Không hề giảm sút mà ngày càng đông hơn !!!
Khách quá đông ! Nó phục vụ đến chóng cả mặt .
Ban đầu , đây là ý của Đại Phong . Anh sợ Lan Tây ở đây không đối phó nổi những vị khác bất lịch sự nên muốn nó tới trông chừng . Làm 1 thời gian , nó thấy cũng hay hay . Đằng nào cũng kiếm thêm 1 khoản tiền tiêu vặt . Nó nhanh nhẹn , hoạt bát nên rất được lòng bà chủ . Chính nó cũng giúp đuổi cổ mấy gã đến gây sự ! Được cái , động đến tay chân, nó chả mấy khi thua !!! ^ ^
Mang 2 cốc cà phê tới bàn cuối , nó giật mình nhận ra hắn .
Hắn đang ngồi cùng với Trần Đức Tuấn ! Sao hắn lại tới đây nhỉ ? Đức Tuấn thì ngày nào chả tới . Nhưng còn hắn ??? Hắn tới đây làm gì ???
Chả lẽ hắn tới vì ... Lan Tây sao ???
Chắc là thế rồi ! Mấy người khách đến đây toàn vì chị ta cả mà ! Nó thấy khó chịu :
- Đúng là bọn đàn ông háo sắc ! Thấy gái là mắt sáng lên !
Nó dằn mạnh cốc cà phê xuống bàn . Không quên tặng kèm cái liếc sắc như dao :
- Đây !!! Cà phê của quý khách ...
Đình Dương cũng cảm thấy ngạc nhiên . Nhóc lùn làm thêm ở đây sao ? Thật trùng hợp !
Nhưng sao cô nhóc lại có vẻ khó chịu thế nhỉ ? Hắn mở miệng khiêu khích theo thói quen :
- Phục vụ kiểu gì thế ? Đồ uống đã đưa chậm lại còn thái độ bất lịch sự với khách !!!
Nó trừng mắt :
- Tôi bất lịch sự thì sao ??? Không muốn uống thì ... xin mời đi về !!!
- Ơ hay ! Ở đâu ra cái kiểu đuổi khách sồn sồn thế ?? Tôi đi nhiều nơi mà chưa bao giờ gặp cái kiểu phục vụ kì lạ như nhóc cả ??? Hắn nhếch môi .
- Chưa bao giờ gặp thì bây giờ gặp !!!
Hắn thoáng bực mình .
- Nhóc !!! Ăn nói cho cẩn thận ! Hay muốn nghỉ việc thì bảo ? Để tôi phản ánh lại với chủ quán về cung cách phục vụ " tận tình " của nhóc nhé ???
Nó hất mặt :
- Cứ việc !!! Nhưng đây cũng báo trước . Các người mà đi thì ối kẻ vào thế chỗ . Chẳng phải khoe , tôi cũng tống cổ vài tên gây rối ra khỏi đây rồi . Có thêm mấy người cũng chả sao !!!
Ưm ! Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên còn nhiều thiếu sót . Mong bà con thông cảm ! Mình sẽ cố hoàn thiện hơn ...
Nói rồi , nó quay mặt đi thẳng . Để lại đằng sau 1 tên con trai đang chưng hửng .
- Con nhỏ này hôm nay làm sao vậy ? Gì mà cứ như đang đối xử với kẻ thù ! Người ta còn chưa tính vụ dám nhốt Hotboy tại nhà vệ sinh ...
Đức Tuấn vỗ vai hắn an ủi :
- Thôi bỏ qua đi ! Tính tình con nhỏ này trước giờ vẫn vậy . Mày chấp nó làm gì ?
Hắn hậm hực ngồi uống cà phê . Mắt vẫn dõi theo bóng dáng nhóc lùn . Nhìn nhỏ túi bụi bưng bê , chạy ra chạy vô đến toát mồ hôi . Lòng hắn liền dịu xuống ...
Thông thường , sắc đẹp luôn đi kèm với rắc rối ! Ba thằng thanh niên giang hồ bước vào như để chứng minh câu nói trên .
Thằng đi đầu , có thể nói là đẹp trai . Đáng tiếc ! một vết sẹo dài chạy dọc trên má phá tan tất cả ! Đôi mắt thất thần vì ăn chơi trụy lạc ...
Nhìn cách gã vênh váo trước bọn đàn em thật đáng ghét :
- Chúng mày thấy con bé ca sĩ ở đây thế nào ???
Bọn kia nhìn Lan Tây nuốt nước bọt :
- Number one !!! Đại ca mời người đẹp đi chơi với cả bọn đi ???
- Trông con nhỏ với đại ca rất xứng đôi ...
Gã mặt sẹo cười khoái trá .
- Ok !!! Tụi bay nhìn anh mày ra tay đây !!!
Gã đi thẳng lên sân khấu . Lan Tây đang say sưa hát 1 bài nhạc nhẹ thì thấy gã lù lù trước mặt .
- Người đẹp !!! Đi chơi với bọn anh không ???
Cô đành ngừng công việc với 1 thái độ nhã nhặn hết sức có thể .
- Xin lỗi !!! Tôi đang hát ! Có gì xin để hết giờ ...
- Lỗi phải gì ? Bà chủ ở đây trả em bao nhiêu tiền 1 tối ? Anh sẽ trả gấp 5 lần !!!
Không để Lan Tây từ chối , gã nắm tay cô kéo đi .
Tất cả các vị khách ngỡ ngàng . Đức Tuấn nóng mặt , toan lên giải cứu người đẹp thì nó can thiệp :
- Buông tay chị ấy ra !!!!
Gã như không tin vào mắt mình . Từ ngày bước chân ra giang hồ đến nay . Nghe đến tên Long Cá Mập , trẻ con không khóc thét cũng phải bĩnh ra quần ! Hôm nay lại có 1 con bé lùn tịt đứng trước mặt gã ra oai . Phải khi khác , gã đã cho con bé 1 trận . Nhưng có mặt người đẹp gã không muốn nàng mất vui .
- Biến đi nhóc con !!! Mày chưa nghe danh Long Cá Mập bao giờ à ??? Gã hất hàm đe dọa .
- Long Cá Mập !!! Có phải tên chuyên trộm gà bắt chó ở khu vực này không ??? Con bé chọc quê .
Gã chưa kịp nổi giận thì 2 thằng đàn em xông lên đấu võ mồm .
- Đúng là ếch ngồi đáy giếng !!! Long đại ca là anh hai cai quản vùng này ! Dưới tay anh ấy có hàng trăm đệ tử .
Thằng kia phụ họa :
- Mày không nhìn thấy vết sẹo trên mặt anh ấy à ??? Đó là bằng chứng của những trận đánh nhau vào sinh ra tử , vô cùng khốc liệt !!!
- Vậy sao ??? Nó dương đôi mắt con nai vàng ngơ ngác , đạp chết bác thợ săn lên ... chớp lia lịa .
- Ăn đòn nhiều như thế mà anh ta vẫn sống được đến bây giờ cơ à ???
- Đủ rồi !!! Bọn mày im hết cho tao !!! Gã mặt sẹo cay cú quát đàn em . Để chúng và con oắt này nói tiếp , không khéo gã đến đeo mo vào mặt vì ... nhục nhã !
Gã lừ mắt :
- Tao chỉ nói 1 lần thôi . Mấy thằng muốn vượt mặt tao đều bị tao chặn đứng và đốn ngã hết ! mày muốn sống thì tránh ra ...
- Đốn ngã và tẩn cho 1 trận lại là món tôi ưa thích nhất đó ! Nó vênh mặt , không quên ra đòn trước .
Vào trận đấu , ai ra đòn trước tất có lợi thế . Nó nắm rất rõ điều này .
Không thẹn là đại ca chốn giang hồ , gã tránh đòn và trả đòn hoàn hảo . Bụng không ngừng thắc mắc : Con bé này là ai mà lại có thể đấu tay đôi với gã ???
Làm sao gã biết được đối thủ của mình lại chính là Dung Cà Chua . Người biết đánh nhau từ năm ... 3 tuổi !!!
Những vị khách yếu bóng vía đã bỏ về hết . Chỉ vài người can đảm còn đứng lại . Họ xem trận đấu giữa hai cao thủ mà toát mồ hôi .
Lan Tây lo lắng : Nếu bé Dung vì bảo vệ cô mà có bề gì ? Cô biết ăn nói sao với Đại Phong đây ?
Hắn thấy tay chân bứt rứt . Mấy lần toan lao lên giúp đỡ nhóc lùn thì bị giữ lại .
- Đừng điên ! Mày không biết võ . Xen vào chỉ gây bất lợi cho nó thôi . Mà nó đã thua đâu ???
Biết Đức Tuấn nói có lý , hắn đành gương mắt đứng nhìn . Mồ hôi toát ra như tắm .
Nó cũng đang toát mồ hôi với gã mặt sẹo . Thể lực yếu hơn , nó cầm cự được đến giờ là nhờ tốc độ và những ngón đòn hiểm hóc . Nếu kéo dài chắc nó không trụ nổi !
Gã kia đã nhận ra điểm yếu của đối phương nên chỉ tập trung vào phòng thủ . Gã thầm nhủ :
- Cứ tiếp tục , chắc chắn phần thắng sẽ thuộc về ta !!!
Tiếc thay ! Gã tính không bằng ... tác giả tính !
Bọn đàn em thấy mãi mà đại ca chưa dứt điểm . Một thằng chụp lấy chai bia gần đấy nhào vào giúp đỡ .
- Choangggggggg !!!!!!!!!!!
Toan ra đòn , nó chợt thấy nguy hiểm . Giác quan thứ sáu mách bảo khiến nó thụp người xuống tránh né . Lúc chai bia vung lên cũng là lúc một người xông ra đỡ đòn cho nó .
Hắn chẳng kịp suy nghĩ ! Nhìn thấy nhỏ lùn gặp nguy hiểm liền lao lên . Đau nhói !!! là thứ duy nhất hắn cảm nhận được trước khi ngất đi ...
Ôm thân hình mềm nhũn của hắn trong tay , nó sững sờ ! Tại sao hắn lại bảo vệ nó ??? Chẳng phải hắn ghét nó lắm cơ mà ??? Sao hắn lại làm thế ???
Mắt nhắm nghiền , đầu hắn đầm đìa máu . Nó sợ hãi đến bật khóc . Lần đầu tiên trong đời ... nó khóc !!!
Hiện trường trở nên hỗn loạn . Tất cả chỉ được dẹp bỏ khi 1 thằng nhóc giống hệt con gái xuất hiện . Thằng nhóc nhanh chóng hạ gục gã mặt sẹo và ném cả 3 tên ra ngoài .
Rõ ràng lúc tới , chúng nghênh ngang đi bằng cửa trước . Lúc trở về lại được tiễn đưa bằng ... đường cửa sổ !!!
Mọi người hoảng hốt . Chỉ có Đức Tuấn là đủ bình tĩnh gọi xe cấp cứu ! Nó vẫn ôm chặt thân hình bất động , nước mắt không ngừng rơi ...
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Đầu tiên hắn mở mắt . Giây thứ 2 hắn hoảng hốt :
- Nhóc lùn đâu rồi ??? Nhóc có làm sao không ??? Nhóc có bị thương không ???
Toan ngồi dậy , nhưng cơn đau đã kéo hắn nằm xuống .
- Tôi không sao ! Đình Dương thấy thế nào rồi ? Đầu còn đau không ??? Nó trả lời , tay vẫn nắm chặt tay hắn . Mắt đỏ hoe .
- Nhóc không sao là tốt rồi !!! Hắn mỉm cười .
Nhìn hắn tiều tụy nằm trên giường bệnh , nó cảm thấy rất hối hận . Lẽ ra nó không nên khiêu khích bọn chúng làm gì ? Lẽ ra nó nên gọi người tới giúp . Tất cả chỉ vì cái tính tự mãn , coi trời bằng vung mà nó hại hắn ra nông nỗi này . Đại Phong biết chuyện đã sạc cho nó một trận . May mà lúc đó Mắt Nai tới kịp . Không thì chẳng biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa ?
Hắn nhìn kẻ thù không đội trời chung của mình cảm động . Được cô nhóc lo lắng thế này , dù hắn có nằm viện cả đời cũng cam lòng .
Bắt gặp ánh mắt như có lửa , nó đỏ mặt . Định rụt tay lại nhưng hắn vẫn nắm chặt không buông . Muốn bảo hắn bỏ tay ra mà nó không dám mở miệng . Chỉ im lặng chịu trận .
( tác giả : Lần này nữ nhân vật chính đỏ mặt là vì xấu hổ đấy nhé !!! )
Giây phút đầy sắc hồng rực rỡ rồi cũng qua đi .
- Con giỏi thật đấy !!! Dám đi đánh nhau đến nỗi bị thương phải nằm viện thế này à ??? Một người đàn bà quý phái xuất hiện nơi ngưỡng của nhìn hắn giận dữ .
- Con ... con ... hắn luống cuống rụt tay lại . Bụng thầm kêu khổ !
Nó rụt rè lên tiếng :
- Xin lỗi bác !!! Tất cả là tại cháu . Vì bảo vệ cháu nên Đình Dương mới bị thương . Bác đừng trách cậu ấy !
Bà ta nhìn nó dò xét .
- Cô là ai ??? Có quan hệ gì với con trai tôi ?
- Cháu ... là bạn cùng lớp với cậu ấy !!!
- Chỉ là bạn cùng lớp mà lại khiến con trai tôi sẵn sàng đỡ chai bia cho cô sao ??
Trước khi đến đây , Đức Tuấn đã kể mọi chuyện cho bà . Bà rất tò mò muốn biết người con gái đã khiến thằng con trai ngỗ ngược của mình phải xả thân là ai ? Nhưng khi gặp lại vô cùng thất vọng vì cô ta quá tầm thường . So với Mỹ Trang không thể nào sánh nổi !
- Cháu ... cháu ... Lần này đến phiên nó lắp bắp . Không biết phải trả lời như thế nào !
Hắn can thiệp liền :
- Ma - mi ! Đừng làm khó bạn ấy ! Tất cả là tại con . Tự con nhảy vào ! Bạn bè giúp đỡ nhau thì có gì lạ đâu ?
Từ " bạn bè " khiến nó hụt hẫng . Tận trong đáy lòng nó vẫn mong mình có 1 vị trí gì đó quan trọng với hắn . Vậy mà hắn lại nói cả 2 chỉ là " bạn bè " !
Nó nhếch môi cười nhạt . Mà cũng đúng thôi ! Cả 2 chẳng có gì hơn tình bạn ! Chưa một lần nói chuyện tử tế ! Toàn là những lời chọc khoáy , những trò chơi khăm nhau . Chỉ vì hôm nay hắn đỡ hộ nó chai bia mà bảo cả 2 có gì đó thì cũng thật buồn cười !
Bà ta đã thôi không tra hỏi , nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn nó bằng ánh mắt lạ lùng ,
Hắn cũng chẳng biết nói gì với 2 người trước mặt . Không khí trở nên gượng gạo .
- Dung ơi ! Hắn tỉnh chưa ??? Một thằng nhóc đẹp như con gái thò mặt vào .
- Cậu ấy vừa mới tỉnh . Nó đứng lên đón Mắt Nai với vẻ mừng rỡ .
- Hắn tỉnh rồi thì về thôi chứ ???
- Nhưng ... Nó băn khoăn . Bỏ về vậy có quá tuyệt tình không nhỉ ? Dù sao hắn cũng là ân nhân của nó !
- Dung đã ở đây suốt rồi còn gì ? Bây giờ người nhà hắn đến , không về thì ở đây làm gì nữa ? Mắt Nai hối thúc .
- Sư phụ cũng lo cho Dung lắm đó !!!
Hắn nhìn thằng nhóc trước mặt bực mình . Thằng này là ai mà có vẻ thân thiết với nhóc lùn thế nhỉ ? Gớm !!! Lại còn dám cầm tay nhóc nữa chứ ??? Không biết nhóc lùn là người của hắn sao ???
( tác giả : là người của anh từ bao giờ vây ??? )
Nếu không vì thân thể không cử động nổi , hắn nhất định sẽ cho thằng kia 1 trận vì cái tội tày đình . ( Mặc dù theo suy nghĩ của tác giả thì không biết ai mới là người no đòn đây ??? )
Một giọng nói quen thuộc vọng vào khiến nó quyết định dứt khoát .
- Trời ơi !!! Anh yêu của em có làm sao không ??? ( ^ ^ )
Nó lí nhí chào cả 2 rồi bỏ đi cùng Mắt Nai . Ngang qua con nhỏ Redgirl , nó trở về bản tính cố hữu . Gửi tặng con nhỏ cái vênh mặt đã đăng kí bản quyền !
Nhỏ kia cũng không vừa . Trừng trừng nhìn nó muốn rách khóe mắt .
Tuy nhiên mọi thứ chỉ diễn ra trong giây lát . Mắt Nai đã lôi tuột nó đi . Redgirl lập tức ào vào phòng tạo nên một tiếng gầm khủng khếp :
- Cô đến đây làm cái gì ???????
Nếu ở lại thêm chút nữa , hẳn nó sẽ được chứng kiến 1 chuyện hi hữu trên đời .
Cac bác sĩ và y tá rầm rập chạy vào phòng bệnh . Trên giường , hắn đang co giật , sùi bọt mép . Vẻ mặt hết sức kinh hoàng . Ngay lập tức họ áp dụng mọi phương pháp có thể để cấp cứu nạn nhân . Một vị bác sĩ lớn tuổi quay sang cáu gắt :
- Các người đến thăm hay đến ám sát bệnh nhân vậy ??? Mấy phút trước cậu ta còn rất khỏe mạnh . Thế mà bây giờ lại lăn ra bất tỉnh .
Mỹ Trang mếu máo quay sang bà Nam phân bua :
- Cháu có làm gì đâu ? Sao anh ấy vừa nhìn thấy mặt cháu lại hét lên rồi sùi bọt mép ...
Bà Nam dờ khóc dở cười . Chả nhẽ lại bảo nó sợ cháu quá chứ còn làm sao !!!
Nhìn thằng con trai yêu quý đang từ từ ổn định . Bà than thầm :
- Đình Dương ơi là Đình Dương !!! Con không thích nó cũng đâu đến nỗi phải phản ứng như vầy !!!
Thoạt nhìn ! Ai cũng phải trầm trồ trước khung cảnh trong phòng bệnh !
Hắn nằm trên giường . Đầu quấn băng trắng xóa . Trông hắn có hơi giảm sút phong độ nhưng vẫn rất đẹp trai !
Hải Yến - con em gái yêu quý đang ngồi bên , nhìn anh trai với ánh mắt chứa chan tình cảm . Con nhỏ liên tục tọng lê vào miệng hắn ! Giọng ngọt ngào :
- Ăn nữa đi anh ! Lê rất tốt cho sức khỏe ! Vừa bổ máu lại đẹp da ! Ăn nhiều vào thì cái chỗ bị chai bia đập mới không ... thành hói !!!
Hắn nghẹn ngào đón nhận sự quan tâm bằng 2 dòng nước mắt !
Đừng tưởng hắn khóc vì cảm động ! Hắn khóc vì hãi thì đúng hơn !
Không biết con nhỏ đang nghĩ ra trò gì để hành hạ hắn đây ? Hết Mỹ Trang lại tới Hải Yến ! Không biết kiếp trước hắn gây thù chuốc oán gì với con gái mà kiếp này thê sờ thảm ?
- Anh ... không .. ăn nổi ... nữa đâu !!! Em đừng đút nữa !!! Hắn xua tay khi đã chén tới quả lê thứ ... 18 !
- Cái gì ! Anh dám chê hoa quả mà em gái thân yêu mang đến sao ??? Anh có biết em đã thức cả đêm suy nghĩ nên tẩm quất .. à quên tẩm bổ anh bằng đồ gì không ? Anh nỡ lòng nào chối bỏ sự quan tâm của em gái mình ??? Con bé bắt đầu bài ca không quên .
- Không .. phải ! Thực tình là .. anh no lắm rồi !!! Hắn rối rít thanh minh . Bụng lo ngay ngáy sợ con bé phật lòng !
- À ! Ra anh chê đồ em mang tới không ngon phải không ??? Con nhỏ thích thú suy diễn .
- Anh ...
- Em biết rồi !!! Anh muốn ăn hoa quả của Mỹ Trang đem đến chứ gì ?
Lần này thì Đình Dương hết nghẹn . Hắn nhăn mặt :
- Em đừng có nói tới điều đáng sợ đó có được không ???
- Ủa ? Sao anh lại sợ cô ta đến vậy ? Em thấy Mỹ Trang cũng đẹp lắm mà ! Hơn nữa lại vô cùng thích anh !!!
- Anh xin em đấy Hải Yến ! Anh trai em đang bị thương ! Em muốn anh nằm viện cả đời hay sao mà nói thế ?
Á à !!! Thì ra anh thích người khác rồi phải không ? Có phải là cô gái đã vinh dự được anh đỡ hộ chai bia đúng không ???
Đình Dương không sốt mà đỏ mặt .
- Em chỉ nói linh tinh ! Ai mà thích con nhỏ vừa lùn , vừa xấu , vừa thù dai vừa bạo lực ấy chứ !!!
( tác giả : Hình như đỏ mặt đã trở thành hiệu ứng dây chuyền rồi thì phải ? )
- Có thật không đấy ? Không thích mà lại dám xả thân vì người đẹp sao ? Hải Yến cười ranh mãnh .
- Ai xả thân vì con nhỏ ấy làm quái gì ? Anh chỉ thương tình đỡ hộ chai bia thôi mà ! Chỉ có vậy mà mọi người cứ làm ầm lên cả ! Hắn chống chế .
Nhắc tới , hắn càng thấy bực mình ! Từ sau hôm đó con nhỏ lặn mất tăm . Chả thèm vác mặt vào thăm hắn lần nào ! Người đâu mà bạc bẽo ...
- Trúng tim đen rồi nhá ! Ông này ghê thật . Bình thường chỉ biết quậy phá mà lúc xảy ra chuyện cũng anh hùng ra phết ! Không biết người đó là ai nhỉ ???
Hắn đã ngừng suy nghĩ . Nhìn con em gái đề phòng .
- Này ! em cười gì mà ghê thế ???
- Hô hô ! Em chỉ nghĩ đến cảnh sắp xảy ra thôi ! Ma - mi đã hạ lệnh cho người đó tới đưa anh về ! Chuyến này tha hồ mà vui ... Hô ! Hô !!!
- Em có thể thôi ngay điệu cười ấy không ? Anh nghe mà sởn gai ốc ! Con gái con đứa gì mà cười như ... mấy thằng đực rựa !!!
- Này đừng xem thường ! Nhờ điệu cười này mà em đã được tuyển vào đội Olympic Việt Nam tham gia Thế Vận Hội Cười sắp tới đó !!!
- Chỉ giỏi tào lao ! Thế rốt cuộc là ai đến đón anh đây ??? Hắn khó chịu .
- Thì ... còn ai vào đây nữa ... Con bé lấp lửng .
- Ai hả ??? Em đừng nói là ... đấy nhé ???
Hải Yến nhìn vẻ sợ hãi của hắn đầy thích thú . Con bé khoái chí bồi thêm :
- Anh giỏi thật ! Đoán đúng rồi đó ! Quay ra phía cửa , con bé gọi to :
- Vào đi ! Anh ấy muốn gặp rồi đó !!!
- Chào !!! Mày khỏe rồi chứ ? Đức Tuấn xuất hiện . Hôm nay anh mặc 1 chiếc áo phông đen bó sát . Quần jean rách te tua . Vậy mà trông anh ta càng đẹp trai mới chết chứ ?
Hắn thở phào :
- Hú hồn !!! Anh làm em suýt đứng tim !!!
- Mày đứng tim vì tưởng " bà xã " tới đón chứ gì ? Yên tâm ! Mẹ mày chưa muốn con trai mình phải cấp cứu thêm lần nữa đâu !
- Đừng nhắc tới chuyện đó nữa ! Em quê muốn chết đây !!! Đình Dương làu bàu .
Hải Yến vẫn nhí nhảnh như con cá cảnh . Con bé mở to đôi mắt bồ câu nhìn hắn như muốn bảo :
- Anh trai yêu quý ! Hôm nay đến đây thôi ! Cứ từ từ mà thưởng thức ...
Thực ra vết thương của Đình Dương không đến nỗi nặng lắm . Hắn đã bình phục từ tuần trước lận . Chẳng qua hắn cố tình nán lại bệnh viện để xem " người ta " có tới không ! Đến hôm nay thì bị bác sĩ đuổi về . Hắn đặng chẳng đừng phải ra đi ...
- Đằng ấy vẫn chưa ngoẻo hả ??? Nó buột miệng thốt .
- Cái gì ??? Tôi có nghe nhầm không nhỉ ??? Không một lần đến thăm khi tôi nằm viện . Không một lời quan tâm ? Và đây là câu hỏi duy nhất nhóc nói được với ân nhân của mình đó hả ???
Chết thật ! Bao năm quát tháo , nạt nộ người khác đã thành quen . Bây giờ bảo nó tự dưng tuôn ra những lời có cánh còn khó hơn lên trời !
Nó đâu phải là người không biết lý lẽ ! Lúc hắn nằm viện , hôm nào nó chả tới thăm . Nhưng chỉ được đứng ngoài cửa bởi vệ sĩ của mẹ hắn không cho vào ! Vấn đề này hết sức tế nhị . Con bé đâu thể thanh minh !
Thấy hắn khỏe mạnh , tươi tỉnh nó cũng mừng lắm chứ ? Không hiểu sao lại thốt ra câu đó ?
- Ơ không phải !!! Ý tôi là ... sao cậu lại ở đây ?? Nó lúng túng.
- Đừng có chuyển đề tài nhanh thế chứ ? Tôi chưa ngoẻo là nhờ ông trời phù hộ ! Ai bảo tôi tốt bụng quá nên mới xông ra đỡ chai bia hộ người ta ! Vậy mà được đối xử thế đấy ??? Còn tôi ở đây là vì : Tôi đã trở thành nhân viên của quán này . Kể - từ - hôm - nay !!! Hắn tỉnh bơ tuôn một tràng .
Nó há hốc mồm toan thắc mắc thì tiếng bà chủ Go Home vang lên chắc nịch :
- Phải đó ! Cậu ấy là nhân viên tôi mới tuyển xong !
- Nhưng cô tuyển cậu ta làm việc gì ?
- Thì phục vụ , bưng bê , bồi bàn ... đủ kiểu ! Tóm lại là chân sai vặt !
- Còn cháu thì sao ??? Chẳng phải cháu vẫn làm công việc phụ vụ cơ mà ? Nó phản đối trước nguy cơ bị giật mất chỗ làm .
- Cháu cứ làm công việc của mình ! Có gì Đình Dương sẽ giúp đỡ thêm !! Dù sao quán dạo này cũng đông khách . Có hai người cháu sẽ đỡ vất vả hơn ! Phải không ??? Bà chủ nhìn nó cười .
Theo linh cảm của người từng học võ ! Cái nụ cười của bà ấy trông cứ đểu đểu thế nào !!!
- Vậy nhé ! Xin tiền bối hãy giúp đỡ tôi !!! Hắn nói một cách nhã nhặn .
******
Thế là ... hắn đã trở thành phục vụ số 2 của cà phê Go Home !
- Trời ơi !!! 1 cà phê , 1 trà sữa phải đưa đến bàn số 3 cơ mà !!!
- Ấy !!! Nước cam là bàn số 1 gọi ...
- Đi gì mà như rùa bò vậy ??? Khách người ta chờ dài cổ rồi kia kìa !!!
- Cậu đến giúp đỡ tôi hay đến phá đám tôi thế ???
Mấy hôm nay , khách đến cà phê Go Home không những được nghe Lan Tây hát mà còn được xem kịch nói miễn phí ! Tất nhiên , nhân vật chính không phải là ai khác mà là nó và hắn !
Vốn quen được hầu hạ , nay phải đi phục vụ người . Hắn lúng túng như gà mắc tóc ! Không nhầm lẫn cái nọ thì cũng đổ vỡ cái kia !!! Chỉ tội nghiệp nó phải thường xuyên sử dụng đến công phu : Sư Tử Hống !!!
Nhưng đó chỉ là 3 tối đầu . Đến ngày thứ 4, mọi thứ đã đi vào quỹ đạo . Những tiếng quát tháo của nó cũng dần ít đi !!!
Và bây giờ hắn có thể ưỡn ngực tự hào :
- Tôi ... là phục vụ bàn chuyên nghiệp !!!
Nhưng lại có một rắc rối nho nhỏ xảy ra . Không biết có phải do hắn đẹp trai quá không mà Go Home dạo này có thêm rât nhiều khách nữ . Mà toàn là nữ sinh mới chết !!!
Công nhận thời nay con gái bạo dạn thật . Không còn cái kiểu cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy như ngày xưa nữa ! Họ tự động đi tìm ... trâu !!!
Ban đầu chỉ có 2 cô đến uống nước cam . Hắn đưa đồ uống cho khách với 1 nụ cười made in ... Đình Dương !!! Chả là hắn mới đi lấy cao răng về , muốn khoe hàm răng trắng gì mà sáng thế nên trót dại cười hơi tươi !!!
Hai cô này ấn tượng quá ! Ngay hôm sau gọi thêm 5 cô nữa ! Tiếng lành đồn xa , tiếng dữ đồn gần . Go Home nhờ thế mà nhộn nhịp hẳn !!!
Đình Dương vốn có lòng nhân hậu ! Hắn không nỡ để con gái phải khóc vì mình . Nên cô nào đến hắn cũng nâng như nâng ... egg hấng như hấng ... flover !!!
Mặc dù đôi lúc , hắn cũng khiếp vía trước kiểu ăn nói bạt mạng của các cô !
Bà chủ thì miễn bàn ! Miệng lúc nào cũng cười phớ lớ vì số tiền thu được ngày 1 tăng !
Chỉ có duy nhất 1 người cảm thấy ấm ức trong lòng ! Người đó chính là nó !
- Đồ băm trợn này có cái quái gì mà họ bu vào như kiến thế nhỉ ??? Nó tức tối nhìn hắn cười cười nói nói ...
- Chết tiệt !!! Lại còn nháy mắt nữa chứ ? Rõ vô duyên !!! Có phải trai gọi đâu mà nháy kiểu đó !!!
( Tác giả : cái này là nữ nhân vật chính tức quá nói xàm ...)
Nó lẩm bẩm nguyền rủa hắn với đủ từ ngữ tệ hại nhất có thể nghĩ ra .
- Dung ơi ! Vào kho lấy cho cô mấy chai rượu !!!
- Mấy chai đây cô ?
- 2 chai thôi ...
Bạn đọc đừng ngạc nhiên vì Go Home là quán cà phê mà lại có rượu ! Vì bà chủ thích uống rượu vang nên quán có bán thêm loại này nữa ...
Nó đành bỏ dờ công việc cao cả mà tuân lệnh cấp trên .
- Quái !!! Cái thang mọi hôm vẫn để đây đâu rồi ?
Sau một hồi nhìn ngược ngó xuôi , nó đành bằng lòng với chiếc thang tự chế bao gồm 3 chiêc ghế chồng lên nhau .
Nó đắc ý trèo lên mà không hay 1 chiếc ghế đã bị long ốc vít .
Cầm được 2 chai rượu trong tay cũng là lúc nó đổ nhào về đằng sau . Theo bản năng làm phục vụ , nó ôm chặt 2 chai rượu và phó thác cho số phận .
- Uỵchhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!
- Lạ thật ! Sao nó không thấy đau nhỉ ?? Mà cái nền đá hôm nay sao ... êm thế ???
- Cái gì !!! Êm à ??? Nó giật thót người nhận ra mình đang nằm gọn trong vòng tay của ... hắn !!!
Hắn ôm nhóc lùn trong tay mà lòng thầm vui sướng . Biểu hiện tức tối của nhóc mấy hôm nay đã chứng tỏ 1 điều : Nhóc cũng có tình cảm với hắn !!!
Thật bõ công hắn mỏi miệng tiếp chuyện các bà các cô !!!
Khi nhóc lùn đi vào kho lấy rượu . Hắn sực nhớ ra cái thang mới đem đi sửa hôm qua . Mà nhóc lại " cao " như thế làm sao với tới kệ rượu .
Hắn lo lắng đi theo . Quả nhiên không sai ! Cô nhóc đang trèo lên 3 cái ghế . May mà hắn đỡ kịp ! Không thì ...
Cám ơn bà kon đã ủng hộ ! Yên tâm đi ! Càng về sau càng hấp dẫn ...
Một người bị ôm , xấu hổ đến mất hết tri giác ! Còn người kia đang sung sướng tận hưởng cảm giác ... được ôm !!
Cảnh này chỉ được chấm dứt khi 1 tiếng hét kinh hoàng vang lên :
- Tôi chả giở trò gì hết !!! Nhóc ấy bị ngã . Tôi chỉ đỡ thôi ! Hắn tỉnh bơ.
- Tao không tin ! Dung rất giỏi võ ! Làm gì có chuyện ngã ngang xương thế được !!! Mày cố tình phải không ???
( Tác giả : Bộ giỏi võ thì không bao giờ bị ngã chắc ??? )
- Không tin thì hỏi nhóc ấy xem ! Hắn nhún vai . Bụng thầm nghĩ : Giá mà đập cho thằng nhóc này 1 trận thì tốt quá !!! ( ^ ^ )
Thằng nhóc chưa chịu thôi , định sửng cồ tiếp thì nạn nhân lên tiếng . Mặt vẫn còn hơi đỏ .
- Cậu ấy chỉ đỡ tôi thôi ! Chẳng có việc gì cả đâu ...
- Thật chứ ??? Dung không nói dối tôi đấy chứ ???
- Tôi nói dối cậu làm quái gì ? Mà cậu có phải mẹ tôi đâu ? Sao hạch sách đủ điều thế ??? Nó bắt đầu cáu .
Mắt Nai nghi ngờ . Hai người này đúng là có gì đó mờ ám ! Không thì sao mặt Dung lại đỏ thế kia ? Còn hắn nữa chứ ? Cái kiểu ngây thơ vô số tội này chỉ đáng đưa lên .... máy chém !!!
Thằng nhóc đã buông áo hắn . Cả 2 gườm gườm nhìn nhau . Không hay nữ nhân vật chính đã ôm 2 chai rượu đi mất .
******
- Em đến đây làm gì hả ??? Hắn đặt cốc Lipton xuống .
- He ! He ! Em đến xem anh trai yêu quý đến làm việc . Không được sao ??? Hải Yến nhoẻn miệng cười .
- Đến - xem - anh - làm - việc ??? Em rảnh rỗi quá ha ? Ngày nào cũng đến ?
- Muốn đi đâu là quyền của em ? Anh lấy lí do gì để cấm em đây ? Anh bồi !!! Hay anh đã làm gì mờ ám nên sợ em phát hiện ?
Sao hắn ghét cái kiểu ăn nói móc họng của con bé thế nhỉ ? Biết không làm gì được , hắn gầm gừ :
- Em cứ liệu hồn !!! Đừng có giở trò với anh đấy !!!
Hình như tháng này hắn bị sao quả tạ chiếu mạng thì phải ? Cái thằng nhóc giống con gái đó dạo này ngày nào cũng mò tới ! Hết lăng xăng giúp nhóc lùn cái này lại đến cái kia !
Trước mặt nhóc lùn thì ra vẻ ta đây hiền lành , ngoan ngoãn lắm . Hễ nhóc lùn đi vắng là y như rằng hắn ... lãnh đủ !!! Thằng nhóc muốn hắn nhụt chí bỏ cuộc đây mà !!! Đừng hòng nha !!! " Bỏ cuộc " không có trong từ điển của Đình Dương này ...
Nhưng thằng nhóc , hắn vẫn còn chịu được . Việc con nhỏ Hải Yến xuất hiện mới làm hắn lo lắng . Không biết nó đánh hơi được cái gì mà ngày nào cũng tới . Chẳng làm gì cả ! Chỉ uống mỗi cốc Lipton rồi xỏ xiên hắn .
Cái kiểu tra tấn tinh thần này mà kéo dài làm sao hắn chịu nổi !!!
Tất nhiên Đình Dương không hề biết : Hải Yến tới vì người khác !!!
Nhìn ông anh trai làm việc trong nỗi lo sợ . Hải Yến không khỏi cười thầm .
- Anh trai yêu quý ! Bắt nạt anh chỉ là chuyện nhỏ ! Chuyện lớn của em ở đằng kia cơ ...
Chuyện lớn của Hải Yến hiện đang rất bực mình ! Mấy ngày qua hắn đã tìm đủ mọi cách . Mà không làm sao khiến thằng cha băm trợn ấy bỏ cuộc !
Từ sau hôm xảy ra sự cố , sư phụ đã hạ lệnh cho hắn để mắt tới Cà Chua . Đương nhiên , sư phụ không bảo hắn cũng làm .
Khu vực này hiện thời đang mất ổn định . Sự tranh giành địa bàn của 3 phe phái cầm đầu đã gây nên hỗn loạn ! Các rắc rối cũng từ đó mà phát sinh ...
Đã là dân giang hồ , ai cũng biết vùng này nằm dưới sự quản lý của 3 phe phái :
+ Phe Nước Lợ : Bao gồm đủ mọi thành phần . Có thể là dân đầu trộm , đuôi cướp hay giang hồ tứ xứ về đây tụ họp . Thậm chí , những cậu ấm , cô chiêu bỏ nhà đi bụi cũng có thể gia nhập phe này . Chính 2 nhân vật Mạnh Khủng Long và Long Cá mập đều là người của phe Nước Lợ !!!
Do thành phần hỗn tạp nên từ trước tới nay , lực lượng của phe Nước Lợ tuy đông nhưng không sao trấn áp được 2 phe còn lại .
+ Phe Nước Ngọt : Lại toàn thành phần trí thức . Bề ngoài họ có thể giữ điạ vị cao trong xã hội , được mọi người kính nể ! Phe Nước Ngọt luôn hành động rất thận trọng . Nếu người của phe này ra tay hầu như không để lại vết tích .
Thủ lĩnh của phe Nước Ngọt có thể ví như Tiềm Long . Thấy đầu mà không thấy đuôi . Người ngoài , chưa một ai nhìn thấy khuôn mặt thực sự của gã ! Chỉ 1 vài đàn em thân tín mới biết : Gã là ai ???
+ Cuối cùng là phe Nước Mặn . Phe này là dân giang hồ gộc . Có nguồn gốc chính thống . Kiểu như cha truyền , con nối . Có thể nói đây là những lục lâm hảo hán còn sót lại . Họ luôn hành động trượng nghĩa . Là giang hồ nhưng đầy chính khí !
Đáng tiếc !!! Do luật lệ khắt khe , cộng thêm những đòi hỏi về nguồn gốc làm cho phe Nước Mặn ngày 1 thu hẹp . Đến hiện tại thì suy yếu hẳn !!!
Nhưng nguyên nhânh chính gây ra bất ổn lại là sự trở về của 4 tên thủ lãnh phe Nước Lợ . Sau nhiều năm tầm sư học đạo , mấy người này trở về cùng với 2 người còn lại tạo dựng địa vị .
Họ tự xưng là 6 Vị Anh Hùng Phe Nước Lợ ! Phỏng theo 108 Vị Anh Hùng Lương Sơn Bạc bên Trung Quốc .
Họ có anh hùng hay không thì ta chưa biết . Chỉ biết : phe Nước Lợ , nội bộ đã không còn lủng củng như trước nữa . Tất cả tập trung cho âm mưu thôn tính địa bàn . Lên ngôi bá chủ !!!
Mắt Nai không phải dân giang hồ . Hắn cũng không tham gia bất kì phe phái nào . Hắn chỉ là em kết nghĩa của thủ lãnh phe Nước Mặn . Nhờ đó mọi việc xảy ra hắn đều rõ !
Cứ xem cà phê Go Home thì biết ! Vốn thuộc địa bàn quản lý của phe Nước Mặn . Từ trước đến giờ rất ít khi xảy ra rắc rối , bạo lực . Vậy mà mấy hôm trước lại có 3 tên phe Nước Lợ ngang nhiên tới gây rối . Tuy không để lại hậu quả nghiêm trọng nhưng cũng giáng 1 đòn mạnh vào uy tín phe Nước Mặn . Phải chăng đây là chiến thư của 6 Vị Anh Hùng Phe Nước Lợ ???
Tình thế bất ổn nên Dung Cà Chua làm việc ở đây là khá nguy hiểm . Phe Nước Lợ không biết khi nào sẽ tới gây sự tiếp ! Tuy có võ nhưng chắc chắn Dung Cà Chua không thể đối phó nổi !
Mắt Nai ở đây chính là để bảo vệ cho Dung Cà Chua ! Hắn luôn tự trách mình vì đã không ở bên khi cô gặp nguy hiểm . Cuối cùng lại để cho thằng cha băm trợn ấy bảo bệ cô bé !
Mà hắn ghét nhất là bọn công tử nhà giàu , lắm tiền chỉ thích chơi ngông . Xem mọi thứ như trò đùa !
Tuy cái tên này có khá hơn một chút , nhưng muốn cướp Cà Chua của hắn ư ??? Còn lâu nhé !!!
Nó khệ nệ vác túi rác to tướng đi đổ . Miềng lầm bầm :
- Tại sao công việc nặng nhọc này lại bắt con gái chân yếu tay mềm như mình làm nhỉ ?? Đàn ông con trai đầy rẫy lại không sai !!!
( tác giả : Chân yếu tay mềm ở chỗ nào ? Sao tui không thấy ...)
Ông trời chắc cũng chiều lòng nhi nữ . Nên nó cầu được ước thấy ngay tắp lự . Hai thằng con trai nhào tới tranh giành túi rác trên tay nó .
- Dung để đấy ! Tôi đổ cho ... Mắt Nai quan tâm .
- Thôi khỏi đi !!! Đây là việc của nhân viên , để tôi giúp nhóc là được rồi !!! Hắn giật lại .
Cả 2 kẻ co người kéo khiến nó không biết phải làm sao ? Rác thì chỉ có 1 mà người lại những 2 ! Biết dành cho ai bây giờ ???
Cả 2 đã thôi đấu võ mồm . Họ chuyển sang tỉ thí bằng nội lực . Mạnh ai người nấy được . Cả 2 ra sức kéo .
Mà túi rác thì đâu có sự dẻo dai như con người . Gặp hai lực tác dụng cùng phương ngược chiều , túi rác nhanh chóng rách làm đôi .
- Rọatttttttttt !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Khỏi nói thì các bạn cũng biết hiện trường bây giờ bừa bộn như thế nào ? Mọi thứ trong túi rác đã bung ra , nằm la liệt dưới đất . Thoang thoảng trong không khí có một mùi rất ... khó ngửi !!!
Hai thằng con trai lấm lét nhìn nó . Khuôn mặt của Dung Cà Chua đã đỏ ửng . Dấu hiệu tức giận quen thuộc xuất hiện . Nó gườm gườm nhìn 2 tội đồ . Bụng toan tính :
- Bọn này đem chiên , xào hay luộc nhỉ ???
Chúng nhìn vẻ mặt " sắp ăn thịt người " của Dung Cà Chua lo sợ . Lòng thầm nghĩ :
- Thế là hết ! Hôm nay đừng hòng lành lặn mà về tới nhà ...
Thật may mắn làm sao ! Ông trời chắc không nỡ nhìn cảnh âm thịnh dương suy nên phái người tới cứu . Người này giải vây bằng 1 tràng cười made in 11A5 !!!
Tùng Baby bước vào quán không sớm cũng không muộn . Vừa đủ để chứng kiến tất cả . Hắn thấy cảnh 2 chàng hiệp sĩ gà mờ ra sức lấy lòng Cà Chua mà chết sặc . Thiếu gì cách lấy lòng con gái , chúng lại đi tranh nhau túi rác .
Mắt Nai vốn ngây thơ . Chưa có kinh nghiệm nhiều về tình yêu nên không trách được . Nhưng còn Đình Dương ! Thằng này vốn nổi danh tay chơi . Quậy phá giỏi mà tán gái cũng siêu . Nay nhìn cảnh hắn cưa Cà Chua mà thấy thật bất ngờ . Ai tin được những lời đồn đại là sự thật ...
Tùng Baby vốn không hiểu . Trước đây Đình Dương tán gái theo kiểu chơi bời vớ vẩn . Hắn chưa từng thật lòng với ai . Nên cũng có thể xem Dung Cà Chua là mối tình đầu của hắn . Người yêu nhiều nhưng chưa thật sự yêu , nay gặp được 1 nửa của mình nên làm ra những chuyện ngây ngô là không tránh khỏi ...
Nhưng đó là việc của Đình Dương . Còn Tùng Baby , hôm nay hắn tới tìm Cà Chua vì 1 việc quan trọng .
Nó đã hạ hỏa . Nhìn Tùng Baby :
- Ông chờ tôi một chút ! Để tôi xử lý bọn này đã !!!
Quay sang hai phạm nhân nó dằn giọng :
- May cho mấy người đấy !!! Liệu hồn mà dọn dẹp cho sạch . Không thì đừng trách đây độc ác ...
*******
- Ông có thể thôi cười được chưa ???
Tùng Baby như không nghe thấy lời nó nói . Vẫn tiếp tục sặc sụa .
- Cả đời ông chưa được cười bao giờ sao ??? Làm gì mà cười lắm thế ??? Nó bực tức .
Hắn chùi nước mắt , nhe răng :
- Cười nhiều rồi nhưng chưa lần nào được đã đời như hôm nay ! Hà Điên mà biết chắc chắn sẽ đem tin này đi bán ...
Nó nói thản nhiên dù bụng đang đánh lô tô .
- Tôi không nói . Ông không nói . Thì sao con nhỏ biết ???
- Cũng đúng !!! Khổ nỗi ! Dạo này hình như trí nhớ tôi hơi kém . Đôi lúc chẳng biết mình đã nói những gì ? Nhưng nếu được bao ăn sáng cỡ ... 3 tháng chắc tôi sẽ tỉnh táo hơn . Hắn gợi ý .
- Đừng hòng !!! Ông định làm ăn trên nỗi đau khổ của người khác đấy à ???
- Tùy bà thôi ! Hà Điên chắc sẽ mừng lắm nếu tôi kể cho nó nghe vụ này ...
- Ông ...
Hắn bồi tiếp :
- Bà chưa quên vụ nó phô tô bà thơ của tôi đem bán chứ ? Ai chứ Hà Điên thì rất sẵn lòng đem chuyện của bà đi đổi tiền . Sao đây nhỉ ??? Đội trưởng đội GTT rơi vào lưới tình à ? Hay vụ án Túi Rác - vật chứng của tình yêu ??? Tùng Baby thao thao một hồi .
Cà Chua hình như đã ngấm đòn . Nó thốt lên cay đắng :
- 1 tháng thôi ... ông bạn đểu !!!
- 3 chứ ?? 1 thì ăn thua gì ???
- Đồ cơ hội !!! 1 là đủ lắm rồi ...
- Không !!! Nếu không được 3 tháng thì miễn bàn !
- Được rồi ... 2 tháng ! Giá chót đấy ! Nó hậm hực nhìn thằng bạn thân .
Hắn làm bộ suy nghĩ rồi gật gù :
- Thôi cũng được ! 2 tháng vậy . Chỗ bạn bè tôi lấy giá hữu nghị đấy !!!
( tác giả : Bọn này chắc toàn học trò của Mã Giám sinh thì phải ??? )
Nó nghĩ tới món tiền sắp không cánh mà bay thở dài não ruột !
Nỗi đau khổ chỉ tạm gác lại khi Tùng Baby nhận được điện thoại :
- Đi thôi !!! Hà Điên nói đã tìm ra Judas !!! ( Kẻ phản bội chúa )